Tin Tức

5 centimeters per second – tình yêu và cánh hoa anh đào

Dù trải qua bao thời gian, thì 5 centimeters per second vẫn là bộ phim hoạt hình có thể lấy đi tình cảm và nước mắt người xem bất cứ khi nào.
Tin hot
Học tập lối chơi Kindred của SofM, hủy diệt TF Blade và ShowMaker

Tin hot

Phá đảo meta cuối mùa với đội hình Slowroll Caitlyn Bách Phát Bách Trúng

Tin hot

LMHT: Riot làm hẳn clip riêng để chúc mừng VCS trở lại đấu trường quốc tế

“Có những lúc trên đường đời tấp nập
Ta vô tình lạc bước lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu…”

Byousoku 5 centimeter hay 5 cm/s là một bộ anime của đạo diễn Shinkai Makoto. Bên cạnh phiên bản anime khá nổi tiếng, tác phẩm còn cả có phiên bản manga và LN. Nếu như phiên bản manga và LN đem đến cho người đọc cảm giác nhẹ nhàng, sâu lắng pha chút sầu muộn, thì phiên bản anime hoàn toàn ngược lại. Nó chỉ gợi lên cho người xem sự nuối tiếc, nặng nề và cam chịu. Một cái kết chỉ có một chữ duy nhất “BUỒN”! Nhưng chính vì vậy mà tôi lại thích phiên bản anime hơn hẳn. Vì sao ư? Có lẽ vì nó thật hơn, ít cổ tích hơn, ít mơ mộng hơn và giống với câu chuyện cuộc đời tôi hơn.

5 cm/s được chia làm 3 chương. Mỗi chương là một câu chuyện. Ba câu chuyện xuyên suốt cuộc đời của nhân vật chính Toono Takaki, từ khi cậu chỉ là một chú nhóc tiểu học cho tới sau khi cậu tốt nghiệp đại học.

Trong chương đầu tiên, người xem bắt gặp hai đứa bé mới học tiểu học rất thân với nhau là Toono Takaki và Shinohara Akari. Đôi trẻ thân thiết tới mức chúng xưng hô với nhau mà không cần tới kính ngữ.

“Này, tớ nghe nói vận tốc là năm centimet trên giây.”

“Gì cơ?”

“Cậu đoán thử xem.”

“Tớ chịu.”

“Động não một chút nào, Takaki.”

“Vận tốc rơi của hoa anh đào đấy. Năm centimet trên giây”

tumblr_mxle73ncUQ1s952pwo1_500.gif (500×280)

Những tưởng hai đứa trẻ này sẽ lớn lên và trở thành một đôi “thanh mai trúc mã” như trong truyện cổ tích. Nhưng cuộc đời lại không thích như vậy. Số phận đã đưa hai đứa trẻ xa nhau. Cả hai đều nhận thức được điều này và đã cùng nhau cố gắng chống lại số phận. Đã có lúc tưởng chừng như cả hai đã chiến thắng khi mà Takaki vượt hàng trăm cây số trong bão tuyết để gặp Akari ngồi đợi mình dưới cái lạnh dưới không độ.

Takaki và Akari đã trao nhau nụ hôn đầu dưới trận mưa tuyết xen lần cánh hoa anh đào đó. Hai bên cũng hẹn ước với nhau rằng năm sau sẽ lại cùng nhau ngắm hoa anh đào. Nhưng rồi giây phút chia ly cả hai có lẽ đã chợt nhận ra rằng mình sẽ chẳng bao giờ thực hiện được lời hứa đó. Akari đã khóc với lá thư mà cô chẳng bao giờ gửi cho Takaki trên tay, trong khi Takaki thì mơ hồ nhận ra rằng mình sẽ chẳng bao giờ còn ngồi tàu vượt bão tuyết để gặp Akari nữa. Không phải vì Takaki sợ khoảng cách xa gấp đôi, số chuyến tàu gấp đôi mà là cậu sợ thời gian chờ đợi của Akari sẽ dài ra gấp đôi. Anh không muốn bắt cô phải chờ đợi. Và thế là chuyến tàu đó đã chính thức đưa số phận hai người rẽ làm hai hướng khác nhau mãi mãi.

Chương thứ hai là câu chuyện về Takaki khi cậu bước vào cao trung (cấp 3). Không hiểu do tình cảm với Akari vẫn còn quá sâu đậm hay đơn giản do quá vô tâm mà Takaki đã không hề nhận ra rằng cô bạn học cùng lớp Sumida Kanae đã đem lòng yêu cậu. Kanae nhút nhát và Takaki hờ hững. Cả hai đã tạo ra một chuỗi những cảm xúc rắc rối, thậm chí gây khó chịu cho khán giả. Nhưng biết làm sao được. Những kẻ si tình đều là những kẻ ngốc mà. Takaki tự nhủ Kanae chỉ là bạn để tiếp tục nuôi những ảo ảnh về mối tình đầu. Kanae im lặng vì biết Takaki tìm kiếm một điều mà cô không có. Tôi cũng không biết nên thương hay nên trách cả hai bởi lẽ trong tình yêu chẳng có ai có quyền phán xét cả.

5cm_23_5_2016_2.JPG (640×360)

Thời gian lại trôi. Takaki đã tốt nghiệp đại học và có việc làm. Chương ba bắt đầu với những lời tự thuật của anh. Sau bao nhiêu năm, anh vẫn không dứt bỏ được hình bóng của cô bé Akari. Thậm chí điều đó càng lúc càng hành hạ Takaki nhiều hơn, thậm chí cuối cùng anh phải xin thôi việc để có thời gian bình tâm lại. Cùng lúc ấy, Akari đã đính hôn. Trong một lần dọn dẹp, cô tình cờ tìm lại được lá thư năm nào cô đã không gửi cho Takaki. Quá khứ ùa về. Khung cảnh trận bão tuyết năm xưa hiện lên. Đan xen vào đó là tâm sự của hai con người “có duyên nhưng không có phận”.

Và rồi vào một ngày, khi Takaki bước đi trên con đường trải đầy cánh hoa anh đào, anh bỗng gặp lại một hình bóng quen thuộc. Hình bóng mà anh đã lưu giữ trong gần 2 thập kỷ.

5cm_23_5_2016_3.JPG (704×396)

Vậy nhưng số phận lại một lần nữa trêu đùa Takaki. Khi anh quay đầu nhìn lại thì một đoàn tàu vụt qua và hình ảnh đó biến mất cùng đoàn tàu. Kỳ lạ thay, trong giây phút đó Takaki đã mỉm cười. Phải chăng anh đã nhận ra rằng mình đã theo đuổi một ảo ảnh quá lâu. Hay đơn giản là Takaki đã quyết định bỏ lại quá khứ để bắt đầu lại mọi thứ. Mọi thứ nảy sinh dưới tán anh đào bên cạnh đường tàu, tan vỡ dưới cánh anh đào trên đường tàu và kết thúc cũng bên đường tàu trong mùa hoa anh đào. Số phân đôi khi vừa hài hước vừa cay độc như vậy đấy.

5cm_23_5_2016_1.JPG (720×416)

5 cm/s có kết cấu nhẹ nhàng, tình cảm nhưng đượm màu buồn bã. Phim có nhịp độ khá chậm đủ để ngừơi xem cảm nhận hết bộ phim. Phim không cố đưa ra những triết lý về tình yêu mà chỉ tập trung miêu tả làm sao cho giống thật và lột tả hết nhân vật. Qua đó khiến bộ phim đi sâu vào lòng người xem, và để lại cho mỗi người một suy nghĩ rất riêng: có người cảm thông, có người bực bội, có người thương cảm cho những nhân vật trong phim….

Khung cảnh trong phim thiên về tả thực. Nhà sản xuất không đưa vào các chi tiết cường điệu về mưa tuyết, hoa anh đào rơi,… Điều đó gợi cho người xem sự gần gũi như đang được thấy câu chuyện về một con người thật ngay bên cạnh mình.

5cm/s thuộc thể loại tragedy, thể loại tả lại các sự kiện để lý giải cho một sự mất mát, chia ly nào đó. Nói thêm một chút về cô gái yêu đơn phương cậu nam chính. Có lẽ đây cũng là một tình cảm quá đỗi tinh khôi, một tình cảm mà biết, và hiểu mắt nhìn của người kia không hướng về mình nên giữ lại câu nói yêu thương chôn chặt trong lòng. Tình yêu mòn mỏi hướng về phương trời vô định của lứa tuổi đôi mươi lãng mạn vượt qua mọi toan tính.

Chỉ với hơn 60 phút thôi nhưng 5 cm/s đã đem đến cho người xem vô vàn cảm xúc khác nhau. Với tôi, ngay sau khi xem xong 5 cm/s lần đầu, cảm xúc của tôi chỉ hoàn toàn là buồn bã. Nhưng sau khi xem lại lần thứ hai, rồi lần thứ ba, tôi chợt nhận ra một điều đơn giản:”Đừng buồn vì mọi chuyện kết thúc. Hãy vui lên vì chuyện đó đã xảy ra.”.

Với tôi, anime Byousoku 5 centimeter là như vậy đó.

Nguồn : Sưu Tầm

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button