Game Online

Cốt truyện Liên Minh Huyền Thoại #4 – Alistar- Quái vật đầu bò

Dù nhiều nền văn minh đã chống đối Noxus, nhưng chẳng ở đâu dai dẳng như những bộ tộc sinh sống trên sườn núi của Vách Ngăn Vĩ Dại. Những nhân ngưu hung tợn nơi đây đã bảo vệ huyết mạch giao thương đến thành phố cổ Zaun trong nhiều thế kỉ, nhắm tránh Valoran rơi vào nhưng xung đột to lớn hơn.

  • Cốt truyện Liên Minh Huyền Thoại #2 – Ahri – Hồ ly chín đuôi
  • Bug quá nặng, Meepo bị Valve xóa luôn khỏi Dota 2
  • Cốt truyện Liên Minh Huyền Thoại #3 – Akali – Sát thủ đơn độc

Trong bộ tộc, gã chiến binh cao quý Alistar là một người rất được kính trọng. Từ những đỉnh núi, tiếng gầm của gã có thể khiến ngay cả những kẻ xâm nhập bỏ chạy tán loạn, và chỉ những kẻ ngốc mới ở lại để đối mặt với gã trong chiến đấu. Dù vậy, trong hội đồng, gã vẫn luôn thúc giục những đồng loại của mình thiết lập những mối quan hệ đối với các giống loài phàm nhân khác. Với nhiều người, nhân ngưu chỉ là loài dã thú không hơn không kém, những kẻ khước từ mọi tương tác và sống biệt lập với thế giới bên ngoài.

Và rồi, người Noxus đến, hứa hẹn những thứ tốt đẹp hơn. Đại sứ của họ, một nữ tướng của Nhà Tewain, tuyên bố rằng đế chế đang muốn chiếm lấy Basilich, một thành phố duyên hải nằm về phía đông. Dù vậy, cô ta nài nỉ rằng họ sẽ không thể làm điều đó nếu thiếu sự hỗ trợ từ những bộ tộc vĩ đại trên sườn núi, và kêu gọi một cuộc đàm phán tại vùng trung lập.

Nhiều nhân ngưu hăm hở nhận lời. Đó là một cách để có được quyền lực và sự công nhận mà họ hằng mong muốn, bằng cách gia nhập Noxus.

Nhưng Alistar vẫn giữ thái độ hoài nghi – gã đã chạm trán rất nhiều lính trinh sát của Noxus trong vài năm gần đây, và hiểu rằng chúng là một lũ xảo quyệt và tráo trở. Vì điều đó, bộ tộc đã cử gã đến gặp Tewain, cùng năm mươi chiến binh mạnh mẽ nhất, để khước từ mọi đề nghị liên minh. Những bộ tộc khác có thể làm bất cứ thứ gì họ muốn, nhưng Alistar sẽ không chịu chấp nhận luật lệ từ một “Đại Tướng” xa xôi nào đấy.

Dưới lá cờ đình chiến, gã và đồng loại của mình đã bị phản bội.

Những bộ tộc lớn hơn đã chịu quy hàng trước người Noxus, và họ ngay lập tức chĩa mũi giáo về phía Alistar ngay khi gã đưa ra luận điểm của mình. Trận chiến diễn ra máu lửa và chóng vánh, và Alistar đã kịp bóp nát hộp sọ của Quý Cô Tewain bằng chính đôi bàn tay mình – trước khi gã cùng những chiến binh sống sót sau trận chiến nhanh chóng bị giam cầm giữa xích sắt Noxus, bị dẫn giải về thủ phủ Noxus với tội danh phản loạn.

Những nhân ngưu xấu số bị đưa đến Đấu Trường Sinh Tử trong thủ phủ, nơi diễn ra lễ hội tàn khốc của các võ sĩ giác đấu được biết đến với cái tên Lóc Thịt.

Alistar kinh hoàng trước tiếng hò reo cổ vũ của những đám khán giả khát máu. Gã cầu khẩn những đồng loại của mình đừng chống trả, để những tên Noxus kia không nhận được màn trình diễn ghê tởm mà chúng thèm muốn…

Và khi lễ hội kết thúc vào hai mươi mốt ngày sau, Alistar là người cuối cùng của bộ tộc mình còn sống sót. Bị đám đông ném đá và trái cây thối, bị kéo lê đi để đối mặt với hết đối thủ này đến đối thủ khác, gã bị ép phải chiến đấu như một con thú hoang – và suy nghĩ như chúng. Gã giết chóc, và giết chóc cho đến khi những ký ức về quê nhà bị nhuộm đỏ bởi máu người.

Alistar đã sa ngã trầm trọng khi gã gặp được Ayelia, một cô hầu gái phục vụ trong đấu trường. Thoạt đầu, gã rống lên và lao đến song sắt lồng giam, nghĩ rằng cô cũng sẽ hoảng sợ hoặc chế nhạo gã như bao người khác, nhưng Ayelia đã không làm thế.

Cô quay lại mỗi ngày, và trò chuyện với gã bằng những cử chỉ nhẹ nhàng, cho đến khi Alistar cũng chịu đáp lại lời cô. Quê nhà của Ayelia đã bị xâm lược bởi lũ Noxus, và việc phải chứng kiến những nỗi đày đọa này đã thuyết phục cô rằng họ nên cùng nhau rời khỏi thành phố ghê tởm này. Cô khẽ thầm thì kế hoạch của mình qua song sắt, và đó là lần đầu tiên trong nhiều năm Alistar có thể nghĩ về quê nhà mà không phải nhớ về cách mà nó bị tước đoạt khỏi tay gã.

Một đêm, Ayelia đem đến cho Alistar chìa khóa mở chiếc lồng của gã. Cô đã phải hy sinh rất nhiều để sắp xếp cho chuyến đào tẩu này, và gã thề rằng sẽ trả lại nó cho cô gấp nhiều lần như thế.

Họ tháo chạy về phía con sông, nơi một chuyến tàu chở hàng đang đợi sẵn. Dù vậy, khi họ vừa lên tàu, nhưng binh lính Noxus bỗng lao ra từ trong bóng tối. Alistar lao vào chiến trận, đôi mắt mờ đục vị giận dữ, và dù Ayelia đã gọi gã hết lần này đến lần khác, gã đã không thể nghe thấy.

Khi Alistar hạ sát hết lũ binh lính, chiếc thuyền kia cũng đã rời đi tự bao giờ – cùng Ayelia trên đó – buộc gã phải tự bỏ chạy về phía nam. Gã tìm kiếm cô hầu gái khắp nơi, nhưng không được gì. Liệu cô đã bị bắt? Giết? Dường như chẳng còn bất kì manh mối nào để lần theo cả.

Nhiều tuần sau, khi một vụ đảo chính đã làm chấn động đế chế đến tận gốc rễ sâu thẳm bên dưới, vụ một nhân ngưu bỏ trốn khỏi đấu trường đã nhanh chóng bị quên lãng.

Alistar giờ đây lãng du một mình, lặng im và bí mật hết sức có thể, kích động những cuộc kháng chiến nơi các vùng đất bị cai trị bởi Noxus, và chiến đấu nhân danh những kẻ yếu thế, lầm than. Chỉ khi gã xóa sạch nỗi nhục nhã ra khỏi trái tim mình, chỉ khi gã trả lại tất cả những sự tàn nhẫn hay những ân huệ được trao, Alistar mới có thể quay trở về nơi sườn núi và bỏ lại sau lưng cơn thịnh nộ của mình.

Với mỗi thành phố mình đi qua, gã đều hỏi cái tên Ayelia.

>>> Ấn định thời gian ra mắt mùa 5,5 của Đội hình đấu trường chân lý

https://www.youtube.com/watch?v=aPFZhF6hqL0

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button